Đi Học Về Là Đi Học Về Em Vào

Đi Học Về Là Đi Học Về Em Vào

Thêm bài hát vào playlist thành công

Thêm bài hát vào playlist thành công

Kể về một lần em đi viếng lăng Bác - Mẫu 2

Để khen thưởng, động viên cho những học sinh có thành tích tốt trong năm học vừa qua trường em đã tổ chức một chuyến viếng lăng Bác.

Em rất háo hức và kỳ vọng vì sẽ được nhìn thấy Bác Hồ. Sáu giờ sáng, tất cả các chiếc xe đều xuất phát. Chuyến xe dừng tại lăng Bác lúc bảy giờ ba mươi phút sáng. Ngay khi bước xuống xe cảm giác đầu tiên của em là sự choáng ngợp bởi không gian rộng lớn và sự trang nghiêm, thành kính nơi đây. Đường vào lăng Bác có rất nhiều những chú bộ đội đứng gác lăng, các chú đứng trang nghiêm với khẩu súng trên vai. Các chú bộ đội là người ngày đêm canh giữ, bảo vệ bình yên cho giấc ngủ của Bác, ai cũng có khuôn mặt thật nghiêm trang.

Hôm ấy không chỉ có thầy cô và chúng em đến thăm lăng và còn rất nhiều những đoàn tham quan khác, họ đến từ khắp nơi của Tổ Quốc. Đôi khi em còn bắt gặp những đoàn tham quan của những du khách nước ngoài. Nhìn những đoàn tham quan, em cũng như các bạn đều tràn ngập cảm xúc tự hào.

Sau lễ duyệt binh, chúng em được các thầy cô hướng dẫn xếp hàng để đi vào lăng. Không gian trong lăng không rộng lắm nhưng không khí lại vô cùng thành kính, thiêng liêng. Bác nằm đấy, đôi mắt hiền từ nhắm lại như đang chìm vào giấc ngủ sâu, miệng Bác như hé một nụ cười. Bác như phát ra vầng hào quang chói lọi, vừa suy nghĩ, vừa gần gũi.

Chuyến tham quan lăng Bác quả thật là một chuyến đi đầy thú vị. Cũng qua chuyến đi này, em cũng thêm yêu quê hương, đất nước của mình.

Kể về một lần em đi viếng lăng Bác - Mẫu 9

Từ nhỏ, em luôn khao khát được một lần ra Hà Nội để được đến Lăng Bác Hồ. Nguyện vọng ấy của em đã được trở thành hiện thực vào sinh nhật vừa rồi. Cả nhà đã dẫn em ra Hà Nội du lịch với điểm đến đầu tiên là Lăng Bác.

Trên đường đi đến Lăng Bác, em xúc động và hồi hộp lắm. Bao nhiêu hình ảnh đã được xem ở trên tivi, giờ đây cứ chạy qua trong tâm trí em như cuộn phim cũ được chiếu lại. Và rồi, kiến trúc quen thuộc của Lăng Bác cũng đã hiện ra trước mắt em. Đi đến cổng, em và bố mẹ đứng vào hàng, chờ làm thủ tục để vào Lăng. Được mẹ dặn từ trước, em đã mang một bộ trang phục không có kim loại như cúc hay dây cài. Nhờ vậy mà việc kiểm tra ở cửa diễn ra rất nhanh chóng.

Sau đó, như em vẫn hằng mong ước, cô hướng dẫn viên bắt đầu dẫn đường cho gia đình em và mọi người đi vào tham quan Lăng Bác. Khi vào bên trong, không khí rất lạnh và yên tĩnh. Cảm giác như em có thể nghe thấy tiếng tim đập của chính mình. Theo hướng dẫn, mọi người từ từ đi một vòng qua lăng Bác. Mọi người không cần ai bảo ai, cũng tự giữ trật tự, đi lại thật khẽ khàng. Giây phút đi ngang qua Bác, em xúc động đến rơm rớm cả nước mắt. Vì cuối cùng cũng được đến đây, để thì thầm lời cảm ơn Bác Hồ. Nhờ có Bác mà những học sinh như chúng em ngày hôm nay được đi học, được vui chơi trong nền độc lập.

Rời khỏi Lăng Bác, em dần ổn định lại cảm xúc của mình để tiếp tục hành trình. Điểm đến tiếp theo của chuyến tham quan là nhà sàn và ao cá Bác Hồ. Con đường từ Lăng đến nhà sàn được lát sỏi, khi dẫm lên có tiếng lạo xạo rất vui tai. Hai bên đường thì trồng từng hàng cây cao lớn, xòe bóng mát rười rượi. Đến vườn nhà bác, em khá bất ngờ. Bởi dù biết Bác vẫn luôn rất giản dị, nhưng không ngờ ngôi nhà của Bác lại mộc mạc đến thế. Nhìn những đồ vật trong nhà, em càng thêm kính phục tấm gương của Bác. Bước ra vườn, nhìn cây trái xum xuê, ao cá ánh lên dưới nắng vàng, em cảm thấy sao mà bình yên quá. Đến thăm nhà Bác mà em cảm giác như được về thăm vườn cây của ông bà ở quê hương mình.

Bịn rịn rời khỏi vườn nhà Bác, cả đoàn đi theo hướng dẫn viên đến Bảo tàng Hồ Chí Minh - nơi lưu giữ những kỉ vật xuyên suốt của cuộc đời Bác. Mỗi đồ vật đều mang trong mỉnh một câu chuyện riêng khiến người nghe phải ngạc nhiên. Cô hướng dẫn viên giải thích chi tiết từng sự kiện quan trọng, cùng các mốc thời gian đáng nhớ trong cuộc đời của Bác cho mọi người cùng nghe. Mỗi khi có người đặt câu hỏi, cô sẽ từ tốn trả lời. Cô ấy giống như một cuốn bách khoa toàn thư di động vậy. Nhờ cô, mà em biết thêm biết bao kiến thức hay và ý nghĩa về cuộc đời của Bác Hồ.

Trong chuyến đi, em và cả nhà đã chụp rất nhiều bức ảnh tại vườn nhà Bác và bảo tàng. Đó sẽ là những món quà kỉ niệm quý giá cho chuyến tham quan hôm nay. Em sẽ lưu giữ chúng mãi, không chỉ trong tập ảnh mà còn trong cả kí ức của mình.

Kể về một lần em đi viếng lăng Bác - Mẫu 1

Trước đây em chỉ được thấy lăng Bác qua tranh ảnh, báo chí và tivi, chưa từng được nhìn tận mắt lăng Bác. Thật may mắn khi đợt nghỉ hè vừa rồi em đã được bố mẹ cho đi thăm viếng lăng Bác, đó là điều em mong ước đã lâu.

Em đã xem các tư liệu, hình ảnh về lăng Bác rất nhiều, nhưng vẫn bị choáng ngợp bởi sự to lớn, vĩ đại và rộng lớn của khuôn viên lăng Bác. Lăng Bác giống như một khối đá khổng lồ giữa bốn bề màu xanh, bên trên là màu xanh của bầu trời, phía trước mặt là màu xanh của thảm cỏ, ba bề xung quanh là màu xanh của cây cối. Lăng Bác được xây dựng bằng đá màu xám, phía mặt tiền của lăng có khắc dòng chữ to "Chủ tịch Hồ Chí Minh". Nhìn dòng chữ ấy lòng em luôn bồi hồi, sự nhớ thương da diết và sự biết ơn vô hạn đối với Người.

Đứng giữa khuôn viên lăng Bác giống như đứng trong một khoảng trời bình yên, chỉ nghe thấy tiếng gió, tiếng chim hót. Mặc dù có hàng trăm người đang xếp hàng, hàng đoàn người đang nối thành hàng dài chờ vào thăm viếng nhưng lại rất im lặng và bình yên. Lăng Bác nổi tiếng có rặng tre ngà, và em đã được nhìn thấy rặng tre cao vút ấy, em còn thấy có những hàng hoa ban trắng, hoa ban tím trồng ở hai bên lăng Bác. Bên ngoài cửa lăng luôn có hai chú cảnh vệ canh gác, là người thật nhưng hai chú đứng im mặt nghiêm như tượng tạc. Bên trong lăng Bác đang ngủ giấc ngủ bình yên, được nhìn ngắm khuôn mặt của Bác em cảm thấy thật xúc động.

Em tiếc vì chuyến tham quan lăng Bác ngắn ngủi, nếu có dịp trở lại em sẽ rủ thật nhiều bạn bè cùng đi viếng lăng Bác.

Kể về một lần em đi viếng lăng Bác - Mẫu 4

Sau khi kết thúc năm học, bước vào kì nghỉ hè, bố em đã đưa cả gia đình cùng đi thăm lăng Bác. Chuyến đi này vô cùng lí thú, em đã có thêm những hiểu biết mà còn thêm kính yêu vị cha già dân tộc.

Trên đường đi em đã rất háo hức và mong chờ, chỉ mong có thể nhanh chóng đặt chân đến lăng Bác, có thể nhanh chóng vào lăng thăm viếng người cha già của dân tộc Việt Nam. Xe đến nơi, mở ra trước mắt em là một không gian vô cùng rộng lớn, lại có phần trang nghiêm, thành kính. Đối diện với lăng Bác là một khoảng đất rộng, xanh mướt bởi những đám cỏ xanh. Theo lời bố em thì đó chính là quảng trường Ba Đình, nơi mà Bác Hồ của chúng ta đã đọc bản Tuyên ngôn độc lập trước quốc dân đồng bào, tuyên bố nền độc lập của dân tộc, khai sinh ra nước Việt Nam dân chủ cộng hòa.

Trước lăng là Quảng trường Ba Đình rộng lớn, có cột cờ với lá cờ đỏ sao vàng tung bay phấp phới trong gió gợi cho em một cảm xúc tự hào, đây là lần đầu tiên em có cảm giác hân hoan, tự hào và yêu thương đất nước Việt Nam như vậy. Có lẽ bởi chính không gian của lịch sử, không gian hào hùng của dân tộc đã tác động đến nhận thức cũng như tình cảm của mỗi người. Và có lẽ cảm xúc hân hoan tự hào ấy không chỉ em mà tất cả những người đến thăm Lăng đều cảm nhận được.

Hai bên lăng Bác là hai rặng tre xanh thẳng tắp, hiên ngang như chính những người dân Việt Nam kiên cường ngày đêm ở bên Bác. Trước cửa dẫn vào lăng Bác có các chú bộ đội mặc cảnh phục đứng gác trang nghiêm. Sau khi xếp hàng thì cả gia đình em cũng đã có thể vào lăng viếng Bác. Trong lăng rộng và sáng, em có cảm giác thứ ánh sáng ấy không phải là những ánh điện mà do chính vầng hào quang tỏa ra từ Bác, đến gần nơi Bác yên nghỉ, em có thể nhìn rõ chân dung của Bác. Khuôn mặt hiền từ, phúc hậu của Bác cũng giống như những bức tranh, những tư liệu về Bác mà em từng nhìn thấy nhưng cảm giác đến gần Bác thì cảm xúc chân thực và tình cảm cũng tha thiết hơn rất nhiều.

Bác nằm đó trong giấc ngủ ngàn thu, khuôn mặt Bác yên bình, trên môi là nụ cười hiền từ rất nhẹ. Có lẽ Người cũng đã yên tâm khi dân tộc Việt Nam đã được hòa bình, mọi người được sống trong ánh sáng của hạnh phúc. Người cha già dân tộc ấy đã có thể yên tâm để yên giấc ngàn thu, tỏa rạng và luôn hướng theo từng bước đường phát triển của con người Việt Nam

Đây là một chuyến đi vô cùng lí thú, em không chỉ biết đến một địa danh mới mà em cũng nhận thức được rất nhiều điều thú vị, có sự trưởng thành hơn trong tình cảm, đó là sự kính yêu, là cảm xúc tự hào đối với vị cha già dân tộc, đối với lịch sử vẻ vang của dân tộc Việt Nam.